truyện chưa có lịch cụ thể, mình sẽ để ngày ra chap mới ở cuối chương.
8 chương
Nguyễn Huyền Chi - một con người vừa tự ti vừa nhút nhát, luôn luôn cô độc trong biển người. Bởi một số khúc mắc trong quá khứ, cô thu mình lại, dần dà lúc nào cũng cần chiếc khẩu trang và cặp kính cận. Không ai biết được cô lại là một tác giả mạng được cực kỳ yêu thích, là con mọt ngôn, là một con hủ. Cậu - Nguyễn Lê Khánh Dương, một hotboy lạnh lùng bất cần, luôn trốn học, ngạo nghễ phóng khoáng. Hai con người sống ở thế giới hoàn toàn khác nhau tưởng chừng như không có liên hệ nào với nhau nào như thế lại có ngày trở thành một cặp, điều này đã chấn động toàn trường, ai ai cũng cho rằng họ sẽ sớm chia tay. Nhưng họ đã nhầm, Nguyễn Huyền Chi và Nguyễn Lê Khánh Dương lại mảnh ghép lớn nhất của cuộc đời nhau.
14 chương
28 chương
Tên truyện: [Trọng sinh] Yêu em hai kiếp Tác giả: Nghiên Sương Nam chính: Diêu Hiểu Phong Nữ chính: Dư Giai Kỳ
6 chương
"Lệ Phi lẻ bóng vội bước đi Bức thư vĩnh biệt gửi A Ly Thủy lưu hoa lệ, chẳng ai màng Buông lỏng, tình suy, chẳng cần gì." Tử Cấm Thành truyền tai nhau rằng: "Nếu bắt gặp Lệ Phi tuyệt đối không được ngẩng đầu! Nàng ta sẽ xé rách gương mặt của ngươi!" Lệ phi là điều cấm kị, nếu ngẩng đầu khuôn mặt xinh đẹp của bạn sẽ bị nàng ta rạch thành từng nhát làm thành một chiếc quạt đỏ xinh đẹp... Những kẻ có ý đồ bất chính lần lượt biến mất không dấu vết. Người đời nguyền rủa trách mắng hận không thể giết chết được nàng. Họ làm sao biết được Lệ phi nàng chẳng màng miệng lưỡi thiên hạ, chỉ bởi tâm của nàng đã đặt hết lên người đế vương. Tốn công bày mưu tính kế... Cuối cùng nhận được sự quay đầu lạnh lùng của đế vương, kết thúc một đời khổ đau.
12 chương
Giới thiệu: Nam chính là một thằng mất dậy, còn có chút điên. Nữ chính: Rất nhạt. Nội dung không đào sâu hay có tình tay ba tay tư gì cả (thật hay không cũng chưa biết ). Ban đầu vì thích điền văn, nên định viết một bộ dựa theo vậy. Mà chẳng hiểu sao viết xong thấy chẳng phải
29 chương
“Chia tay thôi, em trả tự do cho anh, về bên cô ấy đi.” Tôi không rõ giọng nói của mình lúc này thế nào, có đủ bình tĩnh để nghe giống như mình không hề có việc gì hết hay không? Nhưng khi nghe anh nói: “Cảm ơn em.” Tôi mới biết, trái tim tôi không hề vững vàng như tôi vẫn tưởng. “Số tiền này em nhận lấy.” Vẻ mặt anh không có chút gì thay đổi, tôi vẫn có thể nghe ra sự vui mừng khi được giải thoát của anh. Tôi mỉm cười, cố giấu đi sự yếu ớt: “Không cần như vậy đâu.” Anh vẫn kiên quyết: “Một nửa những gì anh có hôm nay là nhờ em… Nhận đi, em xứng đáng mà.” Trong lòng tôi chua chát, ừ phải rồi, là tôi cùng anh phấn đấu những ngày gian khó, chia nhau xuất cơm hai mươi nghìn để cầm cự cả ngày dài làm việc. Tôi biết nếu tôi không nhận, anh sẽ áy náy lắm, làm sao có thể thanh thản về bên tình đầu của anh. Không nhận, anh sẽ còn vướng mắc, còn bận lòng về tôi. Vậy thì nhận tôi. Tôi rời đi, với tư thế hiên ngang cao ngạo, và biết rằng trong lòng anh sự tôn trọng dành cho tôi lại cao thêm một phần. Bởi có mấy ai sẽ cao thượng được như vậy? Khi anh nghèo khó, bị mối tình đầu vứt bỏ thì tôi chẳng màng tất cả đến bên anh. Bên nhau tám năm, nay cả hai chúng tôi đã thành công, cô ấy quay về sau cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Nhưng người ta nói rồi, đàn ông thật sự làm sao nỡ để người mình yêu chịu khổ? Với tôi anh chẳng có tình yêu. Còn tôi, tự trọng và kiêu hãnh đã ăn sâu vào trong xương, làm sao có thể chấp nhận lấy một người chồng trong tim không có mình. Tôi biết nếu tôi không chia tay, anh sẽ vẫn cưới tôi, chung thuỷ với tôi cả đời nhưng không bao giờ yêu tôi. Anh là người có trách nhiệm, đối với tôi chỉ có cảm kích, ngoài ra không có gì khác. Tôi từ chức, rời khỏi công ty, biểu hiện của anh có chút không đành, nhưng không ngăn cản. Chúng tôi đều biết, nếu đã chia tay, thì không nên để tồn tại điều gì đó mập mờ. Tôi không đi, chắc hẳn cô gái kia sẽ không yên lòng, còn anh thì khó xử.
28 chương
Lịch ra chương: Trước 20 giờ hằng ngày và mỗi ngày một chương. Note: Mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu, nếu có gặp ngoài đời thì chỉ là trùng hợp. Cuối cùng Niệm Lan xin gửi lời cảm ơn tới tất cả mọi người.
12 chương
75 chương