“Chia tay thôi, em trả tự do cho anh, về bên cô ấy đi.” Tôi không rõ giọng nói của mình lúc này thế nào, có đủ bình tĩnh để nghe giống như mình không hề có việc gì hết hay không? Nhưng khi nghe anh nói: “Cảm ơn em.” Tôi mới biết, trái tim tôi không hề vững vàng như tôi vẫn tưởng. “Số tiền này em nhận lấy.” Vẻ mặt anh không có chút gì thay đổi, tôi vẫn có thể nghe ra sự vui mừng khi được giải thoát của anh. Tôi mỉm cười, cố giấu đi sự yếu ớt: “Không cần như vậy đâu.” Anh vẫn kiên quyết: “Một nửa những gì anh có hôm nay là nhờ em… Nhận đi, em xứng đáng mà.” Trong lòng tôi chua chát, ừ phải rồi, là tôi cùng anh phấn đấu những ngày gian khó, chia nhau xuất cơm hai mươi nghìn để cầm cự cả ngày dài làm việc. Tôi biết nếu tôi không nhận, anh sẽ áy náy lắm, làm sao có thể thanh thản về bên tình đầu của anh. Không nhận, anh sẽ còn vướng mắc, còn bận lòng về tôi. Vậy thì nhận tôi. Tôi rời đi, với tư thế hiên ngang cao ngạo, và biết rằng trong lòng anh sự tôn trọng dành cho tôi lại cao thêm một phần. Bởi có mấy ai sẽ cao thượng được như vậy? Khi anh nghèo khó, bị mối tình đầu vứt bỏ thì tôi chẳng màng tất cả đến bên anh. Bên nhau tám năm, nay cả hai chúng tôi đã thành công, cô ấy quay về sau cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Nhưng người ta nói rồi, đàn ông thật sự làm sao nỡ để người mình yêu chịu khổ? Với tôi anh chẳng có tình yêu. Còn tôi, tự trọng và kiêu hãnh đã ăn sâu vào trong xương, làm sao có thể chấp nhận lấy một người chồng trong tim không có mình. Tôi biết nếu tôi không chia tay, anh sẽ vẫn cưới tôi, chung thuỷ với tôi cả đời nhưng không bao giờ yêu tôi. Anh là người có trách nhiệm, đối với tôi chỉ có cảm kích, ngoài ra không có gì khác. Tôi từ chức, rời khỏi công ty, biểu hiện của anh có chút không đành, nhưng không ngăn cản. Chúng tôi đều biết, nếu đã chia tay, thì không nên để tồn tại điều gì đó mập mờ. Tôi không đi, chắc hẳn cô gái kia sẽ không yên lòng, còn anh thì khó xử.
28 chương
Lịch ra chương: Trước 20 giờ hằng ngày và mỗi ngày một chương. Note: Mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu, nếu có gặp ngoài đời thì chỉ là trùng hợp. Cuối cùng Niệm Lan xin gửi lời cảm ơn tới tất cả mọi người.
12 chương
75 chương
Truyện có chứa nội dung 18+ vui lòng không đọc nếu chưa đủ tuổi.
74 chương
119 chương
Bộ truyện lấy chủ đề chính về thế giới ngầm, cuộc chiến giữa những người có tiền có quyền và câu chuyện tình yêu định mệnh nhưng đầy trái ngang giữa nữ ma đầu nổi tiếng xã hội đen Vương Ân Tử và chàng vệ sĩ Lam Vũ bí ẩn của mình. Hai người gặp nhau trong một hoàn cảnh éo le rồi nhanh chóng xa cách, sau 6 năm gặp lại, hai con người đã thay đổi nhưng số phận lại đưa đẩy bọn họ 1 lần nữa tìm đến nhau. Liệu lần này sẽ hạnh phúc?
12 chương
12 chương
Yêu đơn phương bạn thân? Việc này có khả năng sao? Vưu Kỳ Tâm hoàn toàn biết việc này không thể có kết quả, nhưng cô vẫn cứ đâm đầu. Rốt cuộc lại nhận được sự khinh bai, dè bỉu từ người mà mình yêu thầm trong lòng bấy lâu nay. “Vưu Kỳ Tâm cậu bị chó cắn thành điên à? Mẹ cậu quyến rũ đàn ông đã yên bề gia thất, còn cậu lại rắp tâm hãm hại con gái nhà người ta, hai mẹ con các người có còn là con người không? Tôi hỏi cậu, tôi nên tin tưởng cậu bằng cách nào, bênh vực cậu bằng cách nào? Cậu ở ngoài tỏ vẻ vô tội nhưng thật chất cũng giống như bà ta mà thôi. Loại người như cậu, thật sự từ tận đáy lòng tôi cảm thấy rất chán ghét, về sau cút khỏi mắt tôi.” Tất cả đối với Vưu Kỳ Tâm hệt như một giấc mộng, nhưng nó lại đau đớn đến tận cùng. Đến khi tình cảm đã cạn, lưu luyến cũng không còn, Hàn Dịch Đình lại can đảm xuất hiện một lần nữa mà nói rằng: “Vưu Kỳ Tâm, tình cảm của tôi từ trước đến nay vẫn không hề thay đổi, trong lòng chỉ có mỗi mình em.”
3 chương
33 chương