Cô nói rồi cúi đầu thành khẩn xin lỗi anh, dù gì cũng là cô sai trước.
Cô vào nhà đóng cửa lại, cũng không kiềm được nước mắt nữa, nói là buông tay nhưng mà cô yêu anh nhiều như vậy không thể nói buông là buông.
Cuối tuần, Lý Nhã về nhà chính, vừa bước vào cửa cô đã thấy Tần Nhu, Tần Nhu thấy cô cũng cảm thấy mấy hứng, cô ta biết Lý Nhã là người mà Thẩm Thanh Hàn cưng chiều, yêu thương, cô ta cũng biết hai người không hề có quan hệ huyết thống. Nghĩ đến đây, cô ta cũng không muốn tồn tại một người có địa vị trong lòng Thẩm Thanh Hàn cao hơn cô ta.
Tần Nhu không e dè mà hỏi thằng.
Tần Nhu cười khẩy, bỗng nhiên cô bắt được ly nước nóng gần đó, hất vô người cô, làm bỏng một mảng, sau đó cô ta làm rơi ly nước, ngã ra sàn nhà.
Đúng lúc này Thẩm Thanh Hành từ ngoài cửa bước vào thấy một màn trước mắt không nói không rằng chạy tới, đẩy cô, làm cô loạng choạng ngã, lưng chạm vào cạnh bàn đau điếng người, cô không ngờ anh lại là người không nói lý lẽ như vậy, cảm giác đau rát ở lưng, không đau bằng trái tim cô lúc này.
Lúc này bình tĩnh lại, anh mới nhìn thấy vết bỏng trên tay cô, nhưng cơn giận lại chưa tiêu tan, rõ ràng anh thấy Lý Nhã đẩy Tần Nhu ngã.
Nhìn hai người trước mặt tình chàng ý thiếp, cô không khỏi đau lòng.
Lý Nhã ngồi khóc ở trạm xe buýt rất lâu đến tận khi trời chuyển tối, đến khi có người ngồi gần cô cũng không hay biết.
Cô ngước mặt lên thì thấy gương mặt quen thuộc của Phương Thành:
Cậu vừa nói vừa nắm tay Lý Nhã dắt đi dưới sự bất ngờ của cô.
Phương Thành dẫn cô đến khu trò chơi của trung tâm thương mại. Cậu dẫn cô đi trượt băng, gặp gấu bông,… Lý Nhã cũng không còn thấy buồn nữa, ngược lại cô càng thấy vui khi có thêm người bạn mới này.
Lý Nhã vừa cầm trên tay cây kem vừa cảm ơn Phương Thành:
Phương Thành đưa Lỹ Nhã về nhà, trùng hợp gặp Thẩm Thanh Hàn đang đứng trước cửa nhà của cô, anh đứng hút thuốc dáng vẻ thiếu kiên nhẫn, nhìn thấy cô gái nhỏ mình nuôi bấy lâu nay đang sánh vai cùng một tên con trai. Anh nhíu mày ẩn ẩn khó chịu:
Nghe Lý Nhã giới thiệu xong thì một người mặt mày âm trầm, còn một người thì vui vẻ ra mặt.
Lại còn “Tiểu Nhã”, anh như nghiến răng nghiến lợi, liếc cậu cũng không bắt lấy cánh tay đang chìa ra. Lý Nhã thấy không khí có vẻ không đúng, đành lên tiếng:
Cô đã nói như vậy rồi, cậu cũng không thể tiếp tục ở lại nên đành chậm chạp chào anh và cô rồi đi về.
Vừa bước vào nhà, anh đã nói với cô:
Thẩm Thanh Hàn cứng họng.